tag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post6344518133038275773..comments2023-10-25T19:11:06.739+07:00Comments on Talawas: Nguyễn Vy Khanh - Văn học Miền Nam qua một bộ "văn học sử" của trong nướctalawashttp://www.blogger.com/profile/14994631385895777837noreply@blogger.comBlogger13125tag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-63467007442413686572010-09-10T06:12:20.055+07:002010-09-10T06:12:20.055+07:00@ Hoàng: "Tác giả" (cầy) này ai làm sách...@ Hoàng: "Tác giả" (cầy) này ai làm sách mà không biết. Ông ta thuộc trường phái "xào, luộc" <br />@ Phùng Tường Vân: "...đây là một "tác giả (cầy)" thuộc trường phái "xào, luộc". Hỡi ôi (NXB) Văn học ơi là văn học ! .."<br /><br />Xin mời vào xem "tác giả (cầy)" <br />http://www.youtube.com/user/Vietpostscriptum?feature=mhumAnonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-39369782159126224382010-09-08T05:57:41.672+07:002010-09-08T05:57:41.672+07:00Thì ra cái Bộ "Văn(g) Học Việt Nam nơi miền đ...Thì ra cái Bộ "Văn(g) Học Việt Nam nơi miền đất mới"(sic) quái quỷ này cũng đã được một nhà văn,(Bà) Trùng Dương, nói đến sớm hơn là ông Nguyễn Vy Khanh nữa, tất nhiên là cả hai tác giả đều "mỗi người một vẻ" cả, bà con lưu tâm đến cái hiện tượng văn(g) học này, thiết tưởng rất không nên bỏ qua.<br />Xin mời vào :<br />http://damau.org/archives/10892Phùng Tường Vânnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-72377744344810502242010-09-08T01:25:18.761+07:002010-09-08T01:25:18.761+07:00Blogger Nhị Linh (Cao Việt Dũng) nhận xét về những...Blogger Nhị Linh (Cao Việt Dũng) nhận xét về những chi tiết sai trong bài viết của Nguyễn Vy Khanh: http://nhilinhblog.blogspot.com/2010/09/nguyen-sa-tran-bich-lan.htmlMột bạn đọcnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-64965444426103727982010-09-07T03:00:51.223+07:002010-09-07T03:00:51.223+07:00Lê Thành Khôi dở không chỉ về văn chương Miền Nam ...Lê Thành Khôi dở không chỉ về văn chương Miền Nam 54-75 mà dở cả về văn chương đương đại. Cuốn sách của ông của đáng tội tôi cũng từng nghe không ít kêu ca. Mặc dù nó có một cái tựa rất oai hùng : « Histoire et anthologie de la littérature vietnamienne des origines à nos jours » (Lịch sử và tuyển tập văn học Việt Nam từ xưa đến nay). <br />Hôm qua có chút thời gian, tôi mở ra đọc (bà xã mua đã lâu), thì tôi thực sự phát hoảng. Văn chương miền Nam thì ông Khôi liệt kê được vài cái tên (trong đó có cả Nguyễn Khoa Điềm và Giang Nam ! Hai ông này đặc biệt được ông Khôi ưu ái !) Không thấy một chữ cho Mai Thảo, Du Tử Lê, Thanh Tâm Tuyền, Cung Tích Biền, Thế Uyên, Nguyên Sa, Cung Trầm Tưởng, Dương Nghiễm Mậu. Cả tên những tác giả này, ông Khôi cũng không thèm kể ra. <br />Văn chương hải ngoại thì ông Khôi không biết ai. Trần Vũ, Mai Ninh, Đỗ Kh. những tác giả ngay trên đất Pháp cạnh ông, không thấy ông nói tới, thì Đinh Linh, Phan Nhiên Hạo, Hoàng Ngọc-Tuấn, Nguyễn Đăng Thường, Nguyễn Mộng Giác, Nam Dao… ông không đả động cũng là đương nhiên thôi. Cả văn chương hải ngoại ông Khôi viết chưa đầy một trang, và tác giả duy nhất mà ông kể tên là ông Cao Tần ( !)<br />Nhưng nghĩ cho cùng thì không được ông Khôi vác tên vào sách của ông đâm lại đỡ ngượng, vì chất lượng cuốn sách quả là thê thảm. Và điều đập vào mắt đầu tiên là trình độ tiếng Pháp của ông Khôi.<br />Cái đơn giản nhất là tựa đề tác phẩm ông Khôi cũng không dịch nổi :<br />- « Thiên sứ » thì được ông Khôi dịch là « L’ange du ciel ». L’ange (thiên thần) thì chẳng du ciel (từ trên trời) thì từ đâu hở ông Khôi ? <br />- « Tuổi hai mươi yêu dấu » được ông Khôi dịch là « Vingt ans d’âge chéri ». « âge chéri » là gì hở ông Khôi ?<br />- « Đôi mắt anh » được ông Khôi dịch là « Tes deux yeux ». Mỗi người có hai mắt chứ mấy mắt hở ông Khôi ?<br /><br />Một trích đoạn của « Tiểu thuyết vô đề » (Dương Thu Hương) được ông Khôi dịch thế này đây: « Toute la nuit j’ai entendu le vent hurler à travers le défilé des âmes errantes (…) Cành cạch … cành cạch… cành cạch… Une branche morte battait continuellement la frêle cloison de bambou …» (tr.567). <br />Một trích đoạn của “Côi cút giữa cánh trời” (Ma Văn Kháng) được ông Khôi dịch thế này đây : «Parfois en dormant elle serre les lèvres, grimace et émet quelques hự hự » (tr.575).<br />Mấy từ Tây « cành cạch » với « hự hự » của ông Khôi, chắc độc giả Tây tra từ điển Larousse toét cả mắt còng cả lưng cũng không thấy ! Tiếng Tây của ông Khôi các cụ nhà ta gọi là tiếng Tây giả cầy ! <br />Còn vô cùng nhiều ví dụ kiểu như vậy trong cuốn sách của ông Khôi. Nhưng xin dừng ở đây, tôi hy vọng có độc giả khác tham gia. Xin quí vị thông cảm, nếu tôi viết quá dài. Chẳng qua cũng chỉ vì bức xúc trước một thái độ làm việc thiếu nghiêm túc. <br />Bên Tây không có bằng tiến sĩ rỏm nhưng có bằng tiến sĩ « chiếu cố ». Những luận án kiểu « éducation comparée » (giáo dục so sánh !) của ông Khôi thì Tây cũng tặc lưỡi tặng cho dân An Nam, dù chi cũng tình nghĩa thuộc địa.Trần Khảinoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-59894172823774005202010-09-06T21:38:12.168+07:002010-09-06T21:38:12.168+07:00Một tập Khảo Luận đồ sộ đến 4000 trang giấy, mà để...Một tập Khảo Luận đồ sộ đến 4000 trang giấy, mà để lộ ra những sai sót nghiêm trọng như thế (đặc biệt là bút hiệu bị...kiểm duyệt, lo sợ người đọc sưu tra tận cội nguồn để biết sự thật chăng?) thật đáng quăng vào sọt rác. Khá khen cho tác giả bài viết, ông Vy Khanh đã có nhẫn nại đọc hết để viết nên bài "nhận xét" này. Nếu không có bài viết này, mấy ai được biết cái "thô bĩ" hạ tiện quá quắt của tác giả Nguyễn Q. Thắng và những người biên tập, nhà xuất bản Văn Học rất thiếu .. . tri thức văn học này.Anonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-85442695496084167222010-09-06T01:40:01.867+07:002010-09-06T01:40:01.867+07:00Ông Lê Thành Khôi xếp nhà văn theo kiểu vùng miền....Ông Lê Thành Khôi xếp nhà văn theo kiểu vùng miền. Vậy cớ chi lại quên các vị cũng sinh trưởng ở dưới vỹ tuyến 17, sau tập kết ra Bắc, rồi quay lại "chiến trường Nam bộ", tiếp tục ăn lương của Đảng, để ca ngợi Đảng, sáng tác theo tinh thần Hiện Thực Xã hội chủ nghĩa. Danh sách các vị này dài cả ki-lô-mét, trong đó có những cái tên rất "hoành tráng" của văn học Xã hội chủ nghĩa như Tế Hanh, Phan Tứ, Lê Anh Xuân, Anh Đức, Đoàn Giỏi... Nhiều vị được Đảng vinh danh liệt sĩ. Nếu biết bị ông Lê Thành Khôi xếp vô "Văn học miền Nam 54-75" cùng với văn nghệ sĩ "phản động, đồi trụy" Sài Gòn thì các vị đó khóc rầm rầm dưới mộ cho coi!<br />Đồng ý với ông Phùng (Tường Vân) về việc bầu bài A Kay của cựu Ủy viên Trung Ương Đảng vô tuyển tập "101 bài thơ con cóc của thế kỷ 20".Đặng Hữu Vănnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-52917539742262935332010-09-06T00:51:08.407+07:002010-09-06T00:51:08.407+07:00Cái lý do ông Lê Thành Khôi xếp ông Nguyễn Khoa Đi...Cái lý do ông Lê Thành Khôi xếp ông Nguyễn Khoa Điềm, cựu Ủy Viên Bộ Chính Trị ĐCSVN (cáichức "lày" to nhứt) vào chương văn học miền Nam có lẽ là vì ông này sinh trưởng, ăn học... ở dưới vỹ tuyến 17 chăng ? Trường hợp Giang Nam cũng vậy. Từ diểm nhìn "hậu (đậu) hiện đại" này suy ra thì những Mai Thảo,Vũ Khắc Khoan,Dương Nghiễm Mậu, Du Tử Lê, Thanh Tâm Tuyền...đâu có thể xếp vào "Miền Nam" được !<br />Ông Đặng (Hữu Văn) ra quân ở đây mới có vài hàng mà cho nhiều văn liệu quý hóa quá, còn bàn được khối chuyện, rất cảm ơn ông. Bài thơ "a kay akáy" gì gì mà ông vừa giới thiệu mà sao "hội đồng (cóc) tuyển trạch" lại không lựa nó vào tuyển tập "100 bài thơ hay nhất thế kỷ" cho nó thành "101 bài thơ hay nhất..." ông nhỉ ?Phùng Tường Vânnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-68820771689348947612010-09-06T00:14:13.092+07:002010-09-06T00:14:13.092+07:00Cám ơn ông Nguyễn Vy Khanh đã đọc và phân tích hộ ...Cám ơn ông Nguyễn Vy Khanh đã đọc và phân tích hộ quyển "Văn học Việt Nam nơi miền đất mới" của soạn giả Nguyễn Q. Thắng (NXB Văn Học, Hà Nội). <br />Soạn giả NQT viết sai và bóp méo sự thật như thế này mà được nhà xuất bản Văn Học Hà Nội cho phép in thì quả là có cái gì không ổn. Hoặc giả trong nước VN ngày nay không còn những người giỏi về văn học (tôi không tin điều này), hoặc giả đây là chiêu mới của nhà cầm quyền.<br />Một bộ về văn học đến 4000 trang mà chỉ viết được như vậy thì thật là vừa uổng và vừa làm trò cười cho giới văn học chân chính. Uổng công người viết, người in, người đọc, và tổn hại biết bao cây rừng...<br />Mong rằng Trung Tâm William Joiner sẽ không bị lừa vì quyền sách này.Tri Ngộnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-86914112491883735652010-09-05T22:53:51.990+07:002010-09-05T22:53:51.990+07:00Phủ nhận, bôi nhọ, cố tình biên tập sai văn học mi...Phủ nhận, bôi nhọ, cố tình biên tập sai văn học miền Nam … « các nhà nghiên cứu văn học » trong nước làm hoài rồi. Ông Nguyễn Q. Thắng chỉ là một trong số đã được ăn học và bắt buộc làm việc theo định hướng xã hội chủ nghĩa.<br />Nhưng lý do gì mà ông Lê Thành Khôi, giáo sư tiến sĩ, ăn học và làm việc từ nhỏ tới lớn ở phương Tây, không bị Đảng nào Bác nào định hướng, mà đương nhiên xếp GIANG NAM và NGUYỄN KHOA ĐIỀM, hai ông quan tổ trảng của văn học miền Bắc xã hội chủ nghĩa vào VĂN HỌC MIỀN NAM 1954-1975???<br />Cuốn sách do ông Khôi biên soạn và ấn hành tại Pháp «Histoire et anthologie de la littérature vietnamienne des origines à nos jours » có một phần gọi là «La littérature du Sud 1954-1975 ». Nói thiệt, nhìn thấy cái phần này (dài 14 trang), tôi cũng mừng, bởi Hà Nội từng xuất bản mấy cuốn về văn học sử Việt Nam bằng Pháp ngữ nhưng cuốn nào cũng ngó lơ văn học miền Nam. Vậy mà mừng hết nổi ! Cuốn sách của ông Khôi (không lẽ ở Tây cũng có bằng tiến sĩ rỏm) lỗi thôi là lỗi! Dịch thuật, ngữ pháp, lý luận chuyên môn, ngó đâu cũng thấy lỗi…<br /> Dẹp cái vụ lỗi đó qua một bên, tôi tìm đỏ con mắt cũng không thấy Thanh Tâm Tuyền, Mai Thảo, Du Tử Lê, Cung Tích Biền, Thế Uyên, Nguyên Sa, Cung Trầm Tưởng, Dương Nghiễm Mậu … Ờ, có Trịnh Công Sơn thành nhà thơ, còn Võ Phiến hổng làm thơ mà làm nghiên cứu… Đọc tới ba trang cuối, chèng méc ơi, trước mắt tôi là bài thơ « Bà má Củ Chi » của ông Giang Nam (cựu phó tổng thư ký hội Văn nghệ Giải Phóng, chủ tịch hội Văn Nghệ Phú Khánh, phó chủ tịch ủy ban Nhân Dân tỉnh Phú Khánh) và bài thơ « Mẹ thương A Kay » của ông Nguyễn Khoa Điềm (cựu bộ trưởng Văn Hóa Thông Tin, ủy viên ban chấp hành trung ương đảng Cộng Sản VN…). Bài thơ « Bà má Củ Chi », tôi không tìm được bản tiếng Việt, còn bài thơ của ông cựu bộ trưởng thì tôi có nhớ vì mỗi lần về VN, đều được nghe qua loa phát thanh phường :<br /><br />… Ngủ ngoan a Kay ơi, ngủ ngoai a Kay hỡi <br />Mẹ thương a Kay, mẹ thương bộ đội <br />Con mơ cho mẹ hạt gạo trắng ngần <br />Mai sau con lớn vung chày lún sau.<br />… Em ngủ cho ngoan đừng rời lưng mẹ <br />Mẹ đang chuyển lán, mẹ đi đạp rừng <br />Thằng Mỹ đuổi ta phải rời con suối <br />Anh trai cầm súng, chị gái cầm chông <br />Mẹ địu em đi để đánh trận cuối <br />Từ trên lưng mẹ, em đến chiến trường <br />Từ trong đói khổ em vào Trường Sơn <br />Ngủ ngoan a Kay ơi, ngủ ngoan a Kay hỡi <br />Mẹ thương a Kay mẹ thương đất nước <br />Con mơ cho mẹ được thấy Bác Hồ...<br /><br />Giang Nam, NGuyễn Khoa Điềm mà ông Lê Thành Khôi xếp vào văn học miền Nam 1954-1975. Ủa sao không có Tố Hữu?Đặng Hữu Vănnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-76634939237525297332010-09-05T21:35:28.052+07:002010-09-05T21:35:28.052+07:00Ông NGuyễn Q. Thắng, với bộ sách trên, "Văn h...Ông NGuyễn Q. Thắng, với bộ sách trên, <i>"Văn học Việt Nam nơi miền đất mới"_(NXB Văn Học, Hà Nội)</i>, chỉ đang làm nhiệm vụ của trí thức xã hội chủ nghĩa: "làm chứng gian"!noileonoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-158703866549183272010-09-05T19:29:15.858+07:002010-09-05T19:29:15.858+07:00Đốt Lò Hương Cũ.
Trước hết là tôi xin tỏ một lòi ...Đốt Lò Hương Cũ.<br /><br />Trước hết là tôi xin tỏ một lòi thán phục, thán phục sự diềm tĩnh và cả sự can đảm của tác giả bài viết, ông Nguyễn Vy Khanh : Ông đúng là có sự điềm tĩnh của một đạt nhân để trước hết là không liệng cái được gọi là bộ "Văn Học Sử" ấy vào sọt rác khi phát hiện ra những "rác rưới" đầu tiên trên những trang viết ấy; ông lại có sự can đảm : làm sao mà ông có thể chịu đựng được sự "tra tấn" của một sự viết lách vô sỉ như thế trải dài trên đến 4 ngàn trang giấy !<br /><br />Đến đây thì tôi lại nhớ đến một cố sự, nhà văn Võ Phiến có lần kể cho tôi nghe một câu truyện sau : Khi Hoài Thanh Nguyễn Đức Nguyên đem tặng nhà thơ Hoàng Phái nổi danh xứ Huế là cụ Ưng Bình Thúc Giạ Thị quyển "Thi Nhân Việt Nam" thì cụ Ưng Bình lật lật xem vài trang rồi giận dữ vứt quyển sách xuống đất mà nói rằng :"Nghĩ mà thương cho giấy mực đã để cho nó bôi lên những thứ chữ nghĩa như thế này." Sự giận dữ của cụ Ưng Bình tất nhiên là có một lý do khác, cụ có những bực bội riêng với tác giả "Vị nghệ thuật nửa đời người" này(thơ ông Xuân Sách) chứ liên quan rất ít đến giátrị "Thi Nhân Việt Nam". Tôi nhắc lại lời bực thi nhân tiền bối là chỉ vì nghĩ rằng không có lời phẩm bình nào xác đáng hơn khi đem nó áp dụng vào những (4) tập của cái gọi là "Văn Học Miền Nam trên miền đất mới" của nhà "biên khảo" mà độc giả Hòang vừa nói, đây là một "tác giả (cầy)" thuộc trường phái "xào, luộc". Hỡi ôi (NXB) Văn học ơi là văn học !Phùng Tường Vânnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-88961336628405967912010-09-05T18:33:56.844+07:002010-09-05T18:33:56.844+07:00"Tác giả" (cầy) này ai làm sách mà không..."Tác giả" (cầy) này ai làm sách mà không biết. Ông ta thuộc trường phái "xào, luộc"Hoàngnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-31248297119188711992010-09-05T16:28:46.723+07:002010-09-05T16:28:46.723+07:00Cái mà miền Bắc gán cho hai mỹ từ "văn học&qu...Cái mà miền Bắc gán cho hai mỹ từ "văn học" (made in Hanoi, tất nhiên) chỉ là một thứ/loại "văn chương" muốn được tự sướng, nhưng từ mấy chục năm qua đã hồ hởi mãi vẫn chưa ra, mặc dù nay lại muốn tự trợ lực thêm với mấy viên viagra giả là mấy cuốn sách rác rưởi vừa mới ra lò (?) về Văn Học Miền Nam, của cái ông tác giả tên gì đó tui quên mất rồi, tuy đã đọc hết bài viết phân tích sâu sắc tỉ mỉ rất thú vị của ông Nguyễn Vy Khanh. Cám ơn tác giả NVK.Nguyễn Đăng Thườngnoreply@blogger.com