tag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post643064586498963237..comments2023-10-25T19:11:06.739+07:00Comments on Talawas: Lâm Hoàng Mạnh - Còi không hụ du ký (8)talawashttp://www.blogger.com/profile/14994631385895777837noreply@blogger.comBlogger2125tag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-73565455870968256282010-08-29T22:50:45.241+07:002010-08-29T22:50:45.241+07:00Một số sai sót về địa danh Trung Quốc:
- tỉnh Chiê...Một số sai sót về địa danh Trung Quốc:<br />- tỉnh Chiêu Đông: không có tỉnh nào là Chiêu Đông, chỉ có tỉnh Liêu Ninh ở phía tây Sơn hải quan và bán đảo Liêu Đông<br />- tỉnh Lâm Thao : không có tỉnh nào là Lâm Thao, chỉ có huyện Lâm Thao thuộc tỉnh Cam Túc mà thôi<br />- Kla Yu Kuan (Địa Vũ Quan?): viết đúng theo phiên âm cũ là Kia Yu Kuan, còn viết là Chiayukuan, Chia-yü-kuan, Chiayukwan, Jiayuguan, Kia-yu Pass, Kiayukwan), tên Hán Việt là Gia Dụ /Dục Quan, đầu phía tây của Vạn Lý Trường Thành, ở tỉnh Cam Túc <br />- bia Thanh Đạo (Tsing Tao), gọi đúng là Thanh Đảo, thành phố cảng tỉnh lị tỉnh Sơn Đông<br />- không có Lưỡng Châu, có thể đó là Lương Châu, 1 trong 9 châu cổ, nằm ở vùng Cam Túc, Thiểm Tây ngày nay<br />Nguyễn Việt LongAnonymousnoreply@blogger.comtag:blogger.com,1999:blog-3212851227488105420.post-46049644950979224282010-08-25T07:43:52.881+07:002010-08-25T07:43:52.881+07:00Chào bác Lâm Hoàng Mạnh,
Hôm nay đọc bài Còi khôn...Chào bác Lâm Hoàng Mạnh,<br /><br />Hôm nay đọc bài Còi không hụ du kí của bác, tôi nhớ lại chuyến về thăm quê năm ngoái của mình.<br />Từ thuở cha sinh mẹ đẻ đến giờ tôi nào có biết làm thơ là gì. Vậy mà sau chuyến về rồi đi năm ngoái tôi đã viết những dòng như sau. Tôi không nghĩ đó là thơ, nhưng vì muốn chia sẻ cùng bác Mạnh những cảm xúc nhân chuyến về thăm quê nhà đó tôi xin gởi bác những dòng cảm xúc ấy.<br /><br />Hồ Kim Sơn<br /><br /><br /><br />Còi không hụ cảm tác<br /><br />Về<br />Tôi nhớ mẹ<br />Nhớ em<br />Tôi nhớ nước<br /> trôi lờ đờ qua cầu khỉ đong đưa<br />Tôi nhớ những ngọn dừa<br />Lưa thưa trước gió<br />Ánh chiều tà vàng vọt quanh hiu<br />Tôi nhớ mẹ<br />Nhớ em<br />Tôi nhớ nước<br /> giọt tỉ tê qua đám lá sau vườn rũ xuống<br />Tôi nhớ con Ki vàng<br />Mình ướt sũng<br />Nhảy thót lên thềm<br />Dạng cẳng rũ lông<br />Nước bay tung tóe một vòng<br />Tôi nhớ tiếng Mệ <br />Trong nhà vọng ra<br />“Mi đi mô về ướt như chuột lột rứa mi?”<br />Tôi về<br />Nước vẫn trôi lờ đờ<br />Nước vẫn giọt tỉ tê<br />Chiều vẫn vàng hiu quạnh<br />Con Ki vàng không còn<br />Và Mệ đã đi xa!<br /><br />Tới<br />Ngái ngơ ngẩn phố bụi đầy<br />Chang chang nắng dữ lũ người dâng cao<br />Trào trào lũ cuốn ào ào<br />Thành đây là thị dưới triều vàng sao<br />Một người là hạt bụi đào<br />Bay vèo qua ngõ tung vào hư không<br /><br />Ở<br />Chín rồi cái nhớ như điên<br />Sầu thiêng một cõi suốt miền ly hương<br />Chín năm cách biệt khôn lường<br />Lòng giăng sương khói mười phương tím bầm<br /><br />Đi<br />Lất phất mưa bụi ngang trời<br />Tả tơi cái liếp bên hiên khói vàng<br />Nuốt vào trong dạ hàng hàng<br />Mà mưa bụi vẫn mang mang ngất lòngAnonymousnoreply@blogger.com