Xem tin trên mạng:
1. Nhà giáo dục Phạm Toàn: “Ở Việt Nam này, nói đến chữ dân chủ là họ như đỉa phải vôi. Họ sợ… Đưa cái từ ấy ra là bọn kiểm duyệt nó ngại.”
1. Nhà giáo dục Phạm Toàn: “Ở Việt Nam này, nói đến chữ dân chủ là họ như đỉa phải vôi. Họ sợ… Đưa cái từ ấy ra là bọn kiểm duyệt nó ngại.”
“…không nên nói rằng vì trình độ của dân chưa cao nên chưa thực hiện dân chủ. Nói như thế là nguy hiểm chứ không phải là nói sai. Đó là một cách nói để chúng ta hạn chế quyền dân chủ của người dân.”
3. Luật sư Lê Công Định được chuyển từ trại giam Xuân Lộc về Chí Hòa.
4. Thông tấn xã Vàng Anh (www.ttxva.com) bị tin tặc hack và treo "sinh tử lệnh".
Phùng Tường Vân và 2 tháng 9.
Trả lờiXóaNăm ấy mùng hai tháng chín 1945, Vũ Hoàng Chương viết :
"Ba mươi sáu phố, ngày hôm ấy
Là những nhành sông đỏ sóng cờ
Chói lọi sao vàng, hoa vĩ đại
Năm cánh xoè trên năm cửa ô."
1954 họ Vũ bỏ miền bắc và cũng chỉ để làm thơ, để lại cho đời những trang thơ bất tuyệt, năm 1963 cùng với phong trào đấu tranh của Phật Giáo, họ Vũ viết "Lửa Từ Bi"...quyết liệt chống chế độ Ngô Đình Diệm, nhất là sau cái chết của Nguyễn Tường Tam.
Vậy thì Vũ Hoàng Chương "ta đã làm chi đời ta" để 1976 bị bắt và chỉ được tha 5 ngày trước khi chết, chỉ vì một lẽ giản dị là những người cộng sản muốn mảnh hồn nghệ sĩ của ông phải vĩnh viễn im đi ! Ông mất ngày 6 tháng 9 năm 1976 .
Những ngày tháng mà cả dân tộc say sưa ấy, mùng hai tháng chín ấy, cái hơi thở khỏe mạnh, lành mạnh của dân tộc ta, tổ quốc ta lúc ấy, ngày nay nhìn lại chỉ còn như một hoài niệm đắng cay, một nhà thơ hôm nay viết :"Ngày đi lớp lớp đầu xanh,
Ngày về không đủ tròn quanh chiếu ngồi", những người về ngồi tròn không đủ manh chiếu quên lãng ấy có những người vẫn cất tiếng đòi "trả lại huy hoàng cho cố đô" trả lại nhân phẩm và danh dự cho một dân tộc bị cướp đọat trắng trợn và gian manh chưa từng thấy, họ ở đâu bây giờ ?
Độc giả Talawas
Trả lờiXóa@Bác Phùng Tường Vân
"Tốt đã vào cung loạn thế cờ"
Nhân bác nhắc đến thi sĩ Vũ Hoàng Chương vào ngày 2 tháng 9 này, xin dẫn thêm một bài thơ của Thi sĩ.
Nửa gánh gươm đàn tới cố đô
Sông liền mưa tạnh tưởng vào Ngô.
Bìm leo cửa khuyết ai ngờ rứa,
Rồng lẩn mây thành chẳng thấy mô.
Lăng miếu tỉnh chưa hồn cựu mộng,
Vàng son đẹp nhỉ bức dư đồ.
Hồi chuông Thiên Mụ riêng hoài niệm,
Tốt đã vào cung loạn thế cờ.
Xin nối tiếp ý của hai bác Phùng Tường Vân và bác độc giả talawas bằng một đường link tới bài thơ ngụ(y) ngôn vừa được đăng trên blog của Nam Hải Trường Son: http://namhai-truongson.blogspot.com/2010/09/nguy-ngon.html
Trả lờiXóaMột độc giả talawas
@Bạn độc giả của blog Nam Hải Trường Sơn
Trả lờiXóaTheo link bạn mách, tôi xin phép post lại bài ngụ(y) ngôn thú vị trích từ blog Nam Hải Trường Sơn để quần hào theo dõi cho tiện và xin cảm ơn bạn, đúng là "đức bất cô tất hữu lân" vậy .
PTV
"Ngụ(y) Ngôn
Hổ báo bỏ ra đi
Một khi đã hiểu rõ
Khu rừng võ truyền kỳ
Chẳng còn chi béo bở
Bầy khỉ vàng mũi đỏ
Trong hang đá ló ra
Xây đền đài rực rỡ
Bằng hài cốt mẹ cha
Lũ nai tơ ngây dại
Nghe tiếng nhại Tề Thiên
Ngỡ lời ru huyền thoại
Từ thế ngoại đào viên
Rủ nhau quay về cội
Bôi xóa mối hận đời
Bằng ước mơ biến đổi
Những tội lỗi tày trời
Nỗi sợ hãi lẩn khuất
Giữa hồi trống giật gân
Nhạc chiêu hồn phảng phất
Bên vũ điệu nghênh tân
Khi hoàng hôn buông phủ
Nai nghe tiếng sói tru
Khắp bốn bề rừng rú
Chỉ còn khỉ ... đánh đu."
@TUONGVAN
Trả lờiXóaCám ơn bác Vân đã chuyển bài thơ về đây cho quần hào theo dõi cho tiện. Nhưng bác Vân cut & Paste bị lỗi một chút. Tựa đề bài thơ nên viết hoa và câu cuối chính xác là: Chỉ có khỉ ... đánh đu chứ không phải Chỉ còn khỉ … đáng đu!
Một độc giả của Nam Hải Trường Sơn