Đây là trang tạm trú của talawas sau khi bị tin tặc phá hoại, từ 23/8/2010 đến 14/9/2010. Bài đăng trên trang này đã được bổ sung trở về trang chính thức www.talawas.org.
_________________________________

Thứ Năm, 9 tháng 9, 2010

Văn hóa Vietnam Airlines

Blogger Nguyễn Văn Tuấn miêu tả "văn hóa Vietnam Airlines" trong bài "Chả bao giờ thấy nàng cười" như sau: "Đã bay với VNA là chấp nhận mù thông tin", "Đã bay với VNA là chấp nhận luật lạ lùng của VNA. Những 'luật' hay những qui định mà tiếp viên có thể sáng tác ra trong lúc bối rối không trả lời được cho hành khách", "Họ làm việc cứ như là những cỗ máy. Không có logic. Không cần suy nghĩ. Bất chấp thực tế", "Họ nói không thật", "Họ làm một cách miễn cưỡng, làm cho có làm", và họ không bao giờ cười.

Blogger TOU, trong một bài viết gần đây, giải thích việc vì sao các nữ tiếp viên không cười: như sau "Khoảng cách giữa trang điểm và nụ cười của các tiếp viên cực kỳ tinh tế, phải trải qua vài trăm giờ bay mới chiêm nghiệm được chân lý sơ khai 'đã trang điểm đẹp rồi thì đếch cần cười, chỉ có bọn điên mới cười sau khi trang điểm.'"

Trong bảng xếp hạng năm 2010 của hãng Skytrax, chuyên thống kê và điều tra dư luận về chất lượng của các hãng hàng không trên toàn thế giới, Vietnam Airlines đứng trong danh sách 3 sao, trong khi 6 hãng hàng không được coi là đứng đầu thế giới (5 sao) đều thuộc về châu Á, và 5 trong số đó thuộc về khu vực châu Á-Thái Bình Dương: 

Asiana Airlines (Hàn quốc),
Cathay Pacific (Hồng Kông)
Kingfisher Airlines (Ấn Độ)
Malaysia Airlines (Malaysia)
Singapore Airlines (Singapore)

Asiana Airlines của Hàn quốc được trao giải Hàng không Thế giới 2010 (World Airline Award). Trong khu vực Đông Nam Á, Singapore Airlines, Malaysia Airlines và Thai Airways được đánh giá là 3 hãng hàng không tốt nhất.


4 nhận xét:

  1. Có lẽ Blogger Tuấn và blogger TOU quen đi mấy hãng lịch sự nhiều nên được voi đòi luôn cả tiên. Nàng không cười hay chàng làm việc như cái máy lẫn chuyện trễ giờ, mất điện chẳng là cái "đinh rỉ" gì so với mấy chuyện mà hành khách Việt Nam ở Nga chúng tôi phải hứng chịu. Hiển nhiên, chúng tôi cũng đã hứng chịu nhiều thứ như hai bác đã tả trên (tránh đâu cho khỏi nắng). Nhưng còn mưa thì các bác còn chưa gặp để mà tránh.
    Đến sân bay Domodedovo (sân bay tư nhân đầu tiên của nước Nga) sớm trước đến 3 giờ thì gặp anh bạn đưa người về. Tôi trố mắt ngạc nhiên khi anh hỏi "Sao muộn thế?" và buồn rầu nhìn một hàng dài hỗn độn của các hành khách chuyến VNA Moscow-Hà Nội đang xếp trước một cái dây cản có hai chú bảo vệ đang canh để chực đi vào cân hành lý. Mỗi lần mở dây là các anh chàng bảo vệ mặt gườm gườm như hổ vồ lại cho một hành khách Việt vào. Lâu lâu thấy hành khách Nga, hai chàng lại mở dây cho họ vào cân trước. Ôi, Nhục! Không có hãng máy bay nào có cách vào cân hàng lạ lùng thế.
    Tôi chờ chừng hai tiếng mới đến phiên mình vào cân. Đến đây mới là giai đoạn các chàng đại diện VNA móc túi khách hàng. Hành lý của tôi 33 cân, quên mất lời vợ dặn là phải hỏi cô kia có tính tiền không; nếu tính thì phải bỏ bớt ra, chứ toàn quà chả giá trị gì để tiền về mua ở VN rẻ hơn. Hihi, cũng nghĩ đi các hãng khác lệch 2-3 có thấy ai tính đâu nờ. Mà nếu họ có muốn tính thì họ sẽ nói bằng tiếng Việt, tiếng Anh, tiếng Nga, tiếng Tàu.... để hỏi mình: "Hành lý của Ngài quá 3 cân. Ngài cho biết Ngài có vui lòng đóng tiền vận chuyển hay Ngài lấy bớt đồ ra?" (Nói chung, tôi đi nhiều nên tôi nghe họ hay nói mấy câu đại khái vậy với số cân lệch từ 5 cân trở lên. Còn lệch 2-3 cân thì chưa hề thấy). Trong trường hợp này thì nàng "check in" người Nga hoàn toàn không hỏi han gì (mà đó là cái luật để các chàng đại diện VNA thông đồng với các nàng móc túi khách hàng. Ngu gì mà thông báo!!!) và tôi thấy lạ khi nàng không đưa card bay cho tôi mà chuyển sang bàn các chàng đại diện. Chàng đại diện VNA chính vì nghe van nài, chửi mắng, càu nhàu nhiều...nên thường là lượn đâu đó chỉ cho một chàng người Sirie gì đó ngồi giải quyết. Tôi mới lọ mọ đến xem mấy chàng làm gì thì thấy có ba người đang đứng đó. Một anh quá cân 10kg thì đang kỳ kèo bớt, còn một em sinh viên thì quá cũng 3 cân như tôi đang xin xỏ để không phải đóng, buồn cười nhất một gia đình một cô có ba người chỉ quá cân có 5kg mà chàng đại diện đang cương quyết bắt nộp 1000rúp.

    Trả lờiXóa
  2. Ba người đó rồi cũng giải quyết xong và ai ai cũng rối rít cảm ơn anh chàng đại diện người Serie, giống như anh ta đang ban cho thứ ân huệ gì ghê lắm. Lại nhục! Sao dân mình không giống ai cả rứa trời?! Đến lượt tôi. “Hành lý của mày quá 3 cân 30$, 1000rúp. Nhưng tao tính 700 thôi”. Tôi nói: “Xin lỗi, tại sao là “mày”. Bạn phải gọi là “anh” chứ không phải là “mày” nhé”. “Và tại sao là “700rúp””. Anh chàng chuyển sang “anh” nhưng nói vì quá cân. Tôi hỏi thế “tại sao cô cân hàng không thông báo cho tôi biết điều đó mà cứ ngoắc card cân vào vali và cho vali đi. Nhỡ tôi không có tiền thì sao? Mà khi tôi không có tiền tôi cũng không muốn xin quý vị. Anh ta: “Đây là lần đầu tiên tôi thấy một người nghèo đi máy bay và không biết cần phải trả tiền thừa cân hành lý”. Tôi nói lại: “Còn đây là lần đầu tiên tôi thấy một hàng hàng không lấy tiền quá cân khi chỉ quá 2-3 cân, và cũng là lần đầu tiên thấy không thông báo hành lý quả tải mà đã chuyển qua nơi tính tiền (vì nhỡ người ta không có hoặc không đủ tiền thì sao. Luôn luôn phải thông báo cho họ để họ có quyền lựa chọn giữa đóng và không đóng tiền)” (Xin nói trước là các chuyến nội địa và chuyến đi nước ngoài khác đều không hề có hiện tượng này. Đây là sự trục lợi có sự đồng ý ngầm của các sếp VNA của các chàng đại diện VNA tại Moscow). Tôi lại nói: Nhưng thôi, cãi vả nhau làm gì, tôi không muốn đóng tiền còn các anh không thông báo vậy lỗi của các anh, các anh phải lấy hành lý lại cho tôi để tôi bỏ bớt cân ra. Đúng ra nếu xin xỏ và cảm ơn rối rít như các đồng hương còn lại thì tôi đã qua nhanh ải đó rồi. Nhưng tính tôi bướng vậy. Ai đời cứ để nó móc túi mình mà mình còn cảm ơn. Tôi không chịu điều đó và có lẽ đây là lần đầu tiên một hành khách VNA đòi lấy lại hành lý. Các chàng dọa dẫm là tôi sẽ trễ chuyến bay nếu lấy lại hành lý. Tôi nói: không sao, rồi tất cả tổn thất VNA sẽ đền cho tôi nguyên con, và chính các anh là người bỏ tiền ra đền. Vì thế, các anh lấy lại hành lý và cân lại cho tôi nhanh thì các anh đỡ phải đền tiền.
    Rồi họ chỉ ra chỗ trả lại hành lý để tôi lấy hành lý (sau khoảng 25 phút). Cô nhân viên Domodedovo(hiển nhiên cô này làm cho các chuyến bay khác nên chả ăn cánh gì với VNA) hỏi tôi “anh quá mấy cân mà chúng nó không cho đi”, khi nghe tôi trả lời “3 cân” cô cứ lắc đầu quầy quậy ra chừng không hiểu gì cả. Lấy valy xong, tôi lấy ra vài cân thừa (còn đúng 30 cân) và lại tới cửa check-in để làm thủ tục. Lúc đó mới thấy chàng đại diện chính tới và được biết chàng mang danh: Trương Thành Đạt (hay Thanh Đạt).
    Còn nhiều chuyện rùng rợn khác của chuyến đi về Hà Nội (chuyến qua cũng bực mình không kém). Nhưng thôi kể mấy bác nghe mấy bác lại hết tự hào mình là đồng bào của Ngô Bảo Châu. Chỉ biết là không biết đổ cái “Nhục” đi đâu các bác ạ.
    Khẳng định với mấy bác một điều là các chuyện đó xảy ra đã rất lâu và lần nào cũng vậy (chứ không riêng gì lần này) mà không hề thấy một cơ quan chức năng nào của Việt Nam can thiệp cả.

    Trả lờiXóa
  3. Tôi nghĩ một người không cười được hay khó cười là vì nhiều lý do :
    1. Họ không quen cười : điều này Vietnam Airlines (VNA) chắc phải tập và dạy cho các chiêu đãi viên cách cười (mỗi ngày phải tập trước gương 10 phút trước khi lên máy bay),
    2. Họ là những người không hạnh phúc : lương họ quá thấp so với lương của những hãng hàng không khác và có thể họ đang bị bóc lột (làm nhiều giờ, bay nhiều chuyến bay v.v...) ?
    3. Việc họ phục dịch trên máy bay là điều không dễ : một môi trường có nhiều đe doạ (vấn đề an ninh) và đôi khi có hành khách rất khó thương (nhất là mấy bố người Hải Phòng đi từ Vancouver, các bố này ăn to nói lớn và nói một tiếng thì lại đ..o một tiếng, tôi đã có dịp ngồi gần mấy bố này trên máy bay, nhiều lúc trong chuyến bay tôi xấu hổ quá và không muốn làm người VN nữa); thêm vào đó việc phải ngủ trái giờ giấc trong nhiều chuyến bay (đòi hỏi bạn có sức khoẻ và sức chịu đựng).
    4. Họ chưa hiểu được là nụ cười của họ giúp họ giữ được công ăn việc làm của chính họ : càng cười thì càng có nhiều hành khách sẽ đi VNA, càng nhiều hành khách thì sẽ mang lại nhiều lợi tức cho VNA...
    Theo tôi thay vì gửi mấy cô gái VN xếp hàng đi lấy Hàn Quốc hay Tàu Quốc gì đó, Vietnam Airlines có thể thuê các cô này làm tẩm quất viên trên các chuyến bay VNA, mỗi hành khách sẽ được tẩm quất free (hihi, thấy ông NVTuấn cười khoái trá). Và nếu VNA muốn là hãng máy bay đầu tiên có dịch vụ máy bay...ôm, nên thuê các cô này luôn cho các ông Dziệt kiều dê xồm cỡ Phạm Duy hay NC Kỳ tha hồ sướng. Bỗng chốc VNA sẽ lên 6 sao...(đùa tí nhé các bác đừng phang em)...

    Trả lờiXóa
  4. Tôi đang sinh sống tại một quốc gia Trung-Đông Âu, trong các tuyến bay về VN, gồm HK Pháp, Hàn Quốc, Đức, Thỗ Nhĩ Kỳ, Cathay Pacific và Vietnam Airline, noi thật với các bác không hài lòng với VNA, tôi luôn chọn VNA mặc dầu tiền vé bay có thể đắt hơn so với các hãng còn lại. Vì các lẽ sau: Lên máy bay xem như là về với VN rồi. Các cô tiếp viên tôi thấy đều ok về phong cách phục vụ. Nhẹ nhàng và phục vụ chu đáo đò ăn và nước uống... Tất nhiên tôi luôn mong VNA sẽ luôn cố gắng làm tốt hơn nữa. CH Séc

    Trả lờiXóa